(Theo báo cáo mới nhất của chính phủ quý 1/2020 ảnh hưởng của dịch bệnh đã có hơn 34 nghìn doanh nghiệp đóng cửa và phá sản, đây là 1 trong hàng nghìn nỗi đau của 1 ông chủ doanh nghiệp vừa và nhỏ)
Chốc chốc lại có tiếng thở dài não nuột, haizzz… vợ hắn trở mình ra phía ngoài quàng tay qua ngực, trong đêm tối mắt hắn chưng chưng nhìn lên trần nhà, Thở dài nhưng hắn hít 1 hơi thật sâu rồi mới từ từ thở ra, hắn sợ vợ thức giấc. Nhắm mắt rồi lại mở rồi lại nhắm rồi lại mở.
- Anh mất ngủ à. (vợ hắn à uôm)
- Ừ em, ngày mai trả lương nhân viên, tiền mặt bằng quá hạn mà nhiều khách cũng chẳng chịu thanh toán, doanh thu thụt sâu quá. Haizzz....
-Tình hình dịch như này 1-2 tháng nữa có mà chết toi.
-Tạm đóng cửa, thì nghĩ cách ra mà làm... chứ biết làm sao được.
-Thôi ngủ đi anh mai rồi tính chứ cứ thế này em cũng không ngủ được.
-Dịch không làm ăn được mà mỗi ngày bay hơi cả chục triệu.
Đêm đó hắn trằn trọc suy nghĩ có cái gì đó bất rứt, cố nhắm mặt cho qua đêm dài. Một luồng gió mạnh lùa từ bên ngoài cửa sổ đập thẳng vào mặt hắn, cái thứ dịch bệnh Covid chết tiệt kia xuất hiện đã làm thay đổi, chảo đảo hắn nghĩ:
“Phải đóng cửa hàng và bắt đầu những chuỗi ngày đen tối của hắn bắt đầu ập tới…”phù
Hàng thì chất đống đầy kho chưa tống đi được, nào thì chống dịch với đủ thứ trên đời, ấy thế mà đang trên đường từ cửa hàng về nhà như một tiếng tia chớp xiên thẳng vào ánh mắt ấy, cùng một cơn đau thổi tận sâu vào lồng ngực đau đến thấu khi nhìn thấy vợ mình đang ôm hôn với một gã đàn ông bên kia. Tay lái cầm vô lăng run run, ánh mắt rực lửa nghĩ mà cay cú hắn lẩm bẩm “hóa ra mình bị mọc sừng từ đời nào không biết”... thế mà mụ ta dám lừa mình rằng “công ty em có dự án cần ký gấp, em đi công tác 2-3 hôm”... Hắn lại thầm lẩm bẩm trong mồm “đàn bà chỉ toàn những niềm đau...”
Về đến nhà trời cũng ập vào tối, lấy rượu làm bàn, hắn lốc đến nửa tỉnh nửa say “nghĩ mà chán cái cuộc đời này thật sự, kinh doanh thì khó khăn tiền vốn cũng chẳng đủ cầm cự trong cái dịch bệnh này, vợ thì theo trai... Còn gì nhục nhã hơn khi thân làm thằng đàn ông mà phải đến nước này”... Trong vô vọng ấy, hắn nghĩ rằng sẽ “chiết quách đi cho xong” chứ chẳng còn gì đáng sống... day dứt lại càng thêm day dứt. Nhưng trong hắn như có gì đang thôi thúc giục giã hắn không được dễ dàng từ bỏ như vậy. Bỗng dưng hai dòng lệ rưng rưng nghĩ đến thương bố mẹ già ở quê, hắn lại càng có động lực phải đi lên..
Trong sự cô độc, chán chường của hắn, tưởng chừng hắn sẽ bỏ mặc lại tất cả phía sau nhưng không dừng lại ở đó. Covid-19 ào đến bất ngờ và gần như đã phá sập hoạt động kinh doanh của hắn. Từ một thương hiệu nổi tiếng với nhiều chi nhánh trên toàn khu vực, doanh thu lên đến cả trăm triệu mỗi ngày. Ngày ngày hắn vẫn chăm chỉ đến cửa hàng, những ngày đầu của dịch bệnh trời yên bể lặng giúp hắn gượng được phần nào. Từ khi “chỉ thị số 16” được ban ra cách lý toàn xã hội, việc bán hàng bị tê liệt hoàn toàn.
Quay lại thời gian trước khi chưa xuất hiện dịch Covid. Doanh thu có ngày lên đến gần 150 triệu ngày. Nhưng định mệnh những hôm dịch cố gượng lắm cũng chỉ được 10-20 triệu. Rồi tiếp những ngày sau đó đơn hàng mới chỉ đếm trên đầu ngón tay và doanh thu chỉ còn hơn 10 triệu là nhờ đơn hàng đã đặt trước từ đầu tháng...
Hắn làm mọi cách cho đến cùng, gia công thực hiện hết chiến dịch này đến chiến dịch khác nhằm kích cầu. Vẫn là khách hàng hôm qua nhưng hôm nay họ lướt qua vô tình mặt hàng của hắn với đủ mọi sợ hãi về Covid-19 chỉ có “nào thì khẩu trang, nước sát khuẩn...” Tin giả về dịch tràn lan khiến nỗi sợ nhân lên gấp bội. Kiếm mãi không ra, mọi gia đình thắt chặt chi tiêu.
Hắn thầm nghĩ “Con virus Corona khiến người ta nhìn nhau e dè. Thuyết phục khách hàng chịu chi tiền ngày thường đã khó, ngày dịch dã trở nên hoàn toàn vô vọng” Cứ nhiều lần định gạt bỏ lấy cớ dựa vào dịch nhưng trên vai hắn giờ cả đống trách nhiệm.
Ngồi trước màn hình máy tính, nhìn nhân viên của hắn chăm chỉ với công việc, hắn lại trầm tư suy nghĩ mà thương chính bản thân hắn và nhân viên vô cũng “Sau lưng mỗi nhân viên là cả một gia đình của họ, cắt giảm nhân sự ở cái thời dịch dã này thực sự là một thứ xót xa. Nhưng ngay cả khi mình cũng đã cắn răng giữ người thì tình hình dịch cũng khiến nhiều nhân viên lũ lượt bỏ về quê, theo tiếng gọi gắt gỏng của cha mẹ: "Hà Nội là ổ dịch, về đi!".
Như bao cửa hàng hay doanh nghiệp khác, hắn vẫn nỗ lực mỗi ngày, tâm huyết với cửa hàng muốn tồn tại không vì thế mà dễ dàng từ bỏ. Nhưng nguồn vỗn của hắn dần cũng cạn kiệt, doanh thu cũng chẳng thu được là bao nhiêu mà tiền chi lương nhân viên, tiền mặt bằng thì cả đống... chuông điện thoại reo.. tút..tút...tút tút..
-Alo em nghe
-Em ơi cũng đến ngày cho chị xin tiền nhà nhé
-Dạo này tình hình dịch, cửa hàng vắng khách quá, chị xem như nào giảm bớt cho em tiền thuê cửa hàng.
-Ôi, giá chị cho chú thuê là hết mức rồi đấy, giảm nữa có mà chị bán thân nuôi gia đình à
-Chị xem như nào, hạ cho em xuống chút chứ em cũng đang chết dở đến nơi
-Thôi chú cứ gửi chị tháng này trước nhé, để chị tính xem như nào có gì tháng sau chị giảm.
Sau cuộc nói chuyện với chủ nhà, không thương lượng được hắn tính đến phương án bỏ mặt bằng sang kinh doanh online. Hắn cho rằng tâm lý chung của mọi người, những ngày dịch mọi người mua sắm online nhiều. Vừa chẳng phải mất tiền thuê mặt bằng mà vẫn bán được hàng. Lóe ra được ý nghĩ đấy hắn như vực dậy lại sự sống mà cứ ngỡ rằng “mình sẽ chết chìm trong nước”. Cứ ngỡ phía trước của doanh nghiệp, cửa hàng nhà hắn hay hàng ngàn doanh nghiệp khác chỉ bụi mù như bầu trời Hà Nội ngày chỉ số ô nhiễm cao.
Thay vì chịu chấp nhận dừng lại trước dịch bệnh, hắn bắt đầu đẩy mạnh quay sang bán hàng online trên Google và facebook, lục lại những gì hắn học được tại buổi chia sẻ “miễn phí” của chuyên gia của Google và IBM...cùng với công cụ SEO Google và Marketing Facebook đỉnh cao trí tuệ nhân tạo mà chuyên gia đã chỉ để dùng thử. Hằn liền cài ngay xem có hiệu quả thật không. Chỉ sau 1 tuần đầu chạy trên năm cây máy tính, trang web của hắn bắt đầu có các chỉ số khá đẹp, hay nhất là mỗi ngày qua đi website của hắn có gần 2000 người truy cập vẫn biết là do trí tuệ nhân tạo của phần mềm tạo ra nhưng vẫn cứ hay hay và thú vị, mong đợi một ngày con số đó là người thật sẽ đến và khi đó hắn sẽ bán hàng ít ra thì cũng có người biết đến sản phẩm của hẳn, như chuyên gia đã giảng dạy thì cần khoảng 3 tháng và lỗ lực của hắn xây dựng nội dung cho website. Đúng cứ thế này chắc chắn hắn sẽ về trang 1 của tìm kiếm khi đó đơn hàng tự nhiên sẽ đến với hắn mà không mất đồng quảng cáo nào, những tia hy vọng đang dần mở ra trong hắn.
Được dạy rằng website là công việc dài hạn và bền vững nhưng fb mạng xã hội cũng không kém phần quan trọng hắn bắt đầu bắt tay vào phát triển fanpage của hắn và dùng phần mềm thứ 2 mà ông chuyên gia đã giới thiệu.
Lượt tương tác những ngày đầu đã có kết quả rõ ràng, trang bán hàng facebook cũng thu hút, rồi hắn chi 1 lượng tiền quảng cáo nhỏ gấp 10 lần đối thủ tiếp cận được nhiều khách hàng tiềm năng, đơn ra ầm ầm. Hắn vui mừng nhân viên liên tục báo.
-Anh ơi, anh có nhiều đơn đi trong ngày liên tục lắm ạ”
-Giá như 3 tháng dịch qua mình cài nó để chạy bán hàng online có phải đỡ đau đầu không.
-Woah..anh cài gì mà lại ra được đơn như vậy cơ a.
-XSEO-XFACE sử dụng trí tuệ nhân tạo hoạt động như một người dùng bình thường.
Cuối tháng, nhìn vào bảng doanh thu hắn vui mừng thầm nghĩ “các doanh nghiệp khác đang như mình cài ngay cái phần mềm SEO Google, Marketing Facebook ấy có phải việc kinh doanh vẫn tốt hơn không. Thay vì mỗi doanh nghiệp đổ ra cả đống tiền đâu đâu tìm kiếm khách hàng, thuê nhiều nhân sự – trong bối cảnh nhiều người đang tự cách ly với xã hội, nhu cầu mua hàng online tăng cao... sao không cùng nhau đẩy mạnh marketing online tốt hơn?” Nào thì mất nhiều tiền vào việc thuê mặt bằng, thuê nhân sự rồi thì mấy chục triệu đi học hết khóa này đến khóa khác cũng chẳng bằng cái bộ đôi phần mềm kia chỉ với một vài lượt click.
Nhưng rồi hắn cũng chợt nghĩa: “ơ, nhưng mà nếu đối thủ của mình họ biết đến phần mềm này thì sao, thôi nhanh chóng nâng cấp lên phần mềm trả phí sớm hơn và dùng phần mềm mạnh hơn để nếu đối thủ có biết thì mình cũng đã đi quá xa rồi.”- hắn nhỏe miệng mỉm cười.
Từ khi đẩy mạnh vào bán hàng online, việc kinh doanh của hắn dễ dàng hơn bao giờ hết. Hắn tin rằng doanh nghiệp nào vượt qua được mùa dịch này doanh nghiệp đó sẽ mạnh hơn rất nhiều nếu phần mềm ấy ngay lúc này và biết nắm bắt cơ hội. Dịch covid cho cộng đồng và cho cả chính các doanh nghiệp một bài học không thể rõ hơn về trách nhiệm cá nhân với cộng đồng.
Tác giả: Nguyễn Diễm